Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào!

Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào!
Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào!

Năm ấy, cô Hòa 38 tuổi. Là giáo viên tiểu học ở vùng quê nghèo ven sông, cô Hòa chưa lập gia đình. Người ta đồn thổi nhiều lý do, người nói cô kén chọn, người bảo cô từng bị phản bội nên chán chuyện hôn nhân. Nhưng ai từng biết cô đều hiểu: cô chọn cách sống dành cả trái tim cho học trò.

Năm đó lũ lớn, vợ chồng anh Thành – chị Lệ bị nước cuốn khi đi ghe qua sông. Họ để lại hai đứa con trai sinh đôi mới tròn 7 tuổi: Tí và Tèo. Còn quá nhỏ để hiểu nỗi mất mát, hai đứa bé ngồi thu lu bên quan tài cha mẹ, ánh mắt ngơ ngác như thể chờ ai đó tới dẫn đi.

Cô Hòa đứng trong đám tang, lặng người. Buổi chiều hôm ấy, cô đến gặp chính quyền xã và ngỏ ý nhận nuôi Tí và Tèo. Cô nói:

– Tôi không có gia đình, nhưng tôi có thể cho chúng một mái nhà.

Không ai phản đối. Cô giáo Hòa được tín nhiệm, yêu mến, và quan trọng nhất là có một trái tim bao dung hơn bất kỳ ai.

Từ hôm đó, căn nhà nhỏ lợp mái tôn giữa làng vang tiếng trẻ cười trở lại. Tí và Tèo gọi cô là “mẹ Hòa” một cách tự nhiên. Cô dạy chúng học, nấu ăn cho chúng, dắt chúng đi học, thậm chí dành dụm từng đồng tiền lương ít ỏi để lo cho chúng đến nơi đến chốn.

Bài viết liên quan  Danh sách các số điện thoại l:ừ:a đ:ả:o, người dân tuyệt đối không nghe hoặc gọi lại

Cuộc sống không dễ dàng. Có lúc Tí bị bệnh nặng, phải đưa lên bệnh viện huyện. Cô phải bán đôi bông tai mẹ để lại để lo viện phí. Có năm Tèo thi rớt đại học, buồn bã định bỏ cuộc, chính cô là người ngồi bên suốt đêm, ôm lấy con, nhẹ nhàng nói:

– Mẹ không cần con giỏi hơn ai, chỉ cần con không bỏ cuộc.