
Gia đình tôi gồm năm người: hai vợ chồng, hai con nhỏ và mẹ chồng năm nay gần bảy mươi tuổi. Chúng tôi sống trong một căn nhà tập thể cũ ở tầng ba. Trên nhà tôi không có tầng nào khác, bên cạnh và phía dưới cũng là các hộ gia đình quen biết nhiều năm, sống chan hòa, chưa từng xảy ra chuyện gì kỳ bí.
Thế nhưng, thời gian gần đây, một chuyện lạ liên tục xảy ra khiến tôi suy nghĩ mãi và quyết tâm tìm ra sự thật.
Những đêm kỳ lạ trong gia đình tôi
Nhà tôi có hai phòng ngủ và một phòng khách. Tôi và chồng ngủ một phòng, hai con ngủ phòng còn lại, còn mẹ chồng già nằm ở giường đặt ở phòng khách. Khoảng một tuần nay, đêm nào tỉnh dậy đi vệ sinh, tôi cũng thấy đèn phòng ngủ của các con sáng trưng. Ban đầu, tôi nghĩ đơn giản là chúng quên tắt đèn trước khi ngủ, nên lặng lẽ tắt đi rồi trở về giường.
Nhưng đến lần thứ ba trong tuần, tôi bắt đầu thấy có gì đó không ổn. Tôi hỏi hai con thì chúng khẳng định chắc chắn đã tắt đèn trước khi ngủ.
– Con thề là con không bật đèn để chơi đâu mẹ.
Cảm thấy lạ, tối hôm sau, tôi cố tình kiểm tra kỹ trước khi đi ngủ và đúng là đèn đã tắt trước mười giờ. Vậy nhưng giữa đêm tỉnh giấc, tôi lại thấy căn phòng ấy sáng lên. Điều đáng nói là không ai trong nhà thừa nhận đã bật đèn, mà hiện tượng này chỉ xảy ra ở phòng ngủ của hai con, các phòng khác hoàn toàn bình thường.
Mọi người trong nhà bắt đầu cảm thấy hoang mang. Tôi quyết định phải tìm ra sự thật.
Lật mở bí ẩn
Tối hôm đó, tôi giả vờ ngủ như mọi ngày nhưng thực chất vẫn thức, chỉ đắp chăn, nhắm mắt chờ đợi. Tôi khẽ hé cửa phòng ngủ của mình để có thể quan sát phòng con mà không bị phát hiện.
Thời gian trôi qua, hơn một tiếng đồng hồ mà không có gì xảy ra. Tôi bắt đầu mệt và định đi ngủ thì đột nhiên, trong bóng tối, một bóng người xuất hiện. Người đó quàng thêm một chiếc chăn, lặng lẽ tiến lại phía phòng ngủ của hai đứa trẻ.
Tim tôi đập nhanh. Trong ánh sáng lờ mờ, tôi không thể nhận ra đó là ai. Là người trong nhà hay có kẻ lạ đột nhập? Hay là… một thứ gì đó không thuộc về thế giới này?
Tôi nín thở quan sát. Khi đèn sáng lên, ánh sáng hắt vào khuôn mặt người ấy giúp tôi nhận ra. Hóa ra chính là mẹ chồng tôi.
Tôi vội bước ra hỏi:
– Mẹ, sao giờ này mẹ chưa ngủ mà còn sang đây bật đèn phòng các cháu?
Nhưng mẹ chồng tôi không trả lời. Bà lặng lẽ đi đến giường hai đứa nhỏ, nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên người chúng rồi quay ra ngoài, trở về giường của mình. Suốt quá trình đó, bà không nói một lời, cũng không hề quay lại nhìn tôi.
Ảnh minh họa
Tôi thực sự cảm thấy kỳ lạ. Sáng hôm sau, tôi kể lại mọi chuyện với chồng, anh cũng hoang mang không kém. Chúng tôi quyết định hỏi mẹ chồng để làm rõ. Nhưng khi nghe chuyện, bà một mực khẳng định:
– Làm gì có chuyện đó, mẹ ngủ ngon suốt đêm mà.
Bà kiên quyết không thừa nhận việc mình dậy giữa đêm, bật đèn và vào phòng cháu.
Sự thật khiến tôi xúc động
Không an tâm, tôi và chồng tham khảo ý kiến bác sĩ. Họ nói rất có thể mẹ chồng tôi mắc chứng đãng trí tuổi già. Bệnh này khiến người mắc phải đôi khi không nhớ được mình đã làm gì trong đêm. Nếu muốn xác định chính xác, cần đưa bà đi khám chuyên sâu.
Biết được điều này, tôi thở phào nhẹ nhõm vì ít nhất cũng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng càng nghĩ, tôi càng xúc động.
Mẹ chồng tôi vốn là người cứng nhắc, ít khi thể hiện tình cảm với con cháu. Từ khi tôi về làm dâu đến nay đã hơn mười năm, tôi hiếm khi thấy bà bế cháu, quan tâm đến chúng. Bà luôn miệng nói không thích trẻ con, cũng chưa bao giờ thể hiện sự yêu thương bằng hành động. Vậy mà khi trí nhớ không còn rõ ràng, khi lý trí dần lẫn lộn, trái tim bà lại dẫn dắt bà làm điều mà suốt những năm qua bà luôn che giấu: quan tâm đến các cháu.
Có lẽ trong tiềm thức, bà vẫn luôn yêu thương hai đứa nhỏ, chỉ là không quen bày tỏ ra bên ngoài. Chỉ khi không còn kiểm soát được trí nhớ, tình cảm thực sự trong lòng bà mới lên tiếng.
Từ sau hôm đó, vợ chồng tôi để ý đến mẹ chồng nhiều hơn. Chúng tôi cũng nhẹ nhàng khuyên bà đi khám, đồng thời cố gắng tạo không khí ấm áp hơn trong nhà để bà có thể dễ dàng thể hiện tình cảm với cháu mà không ngại ngần.
Dù câu chuyện xảy ra khiến tôi có chút hoang mang ban đầu, nhưng sau tất cả, tôi lại cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết. Có những tình yêu thương không cần phải nói thành lời, cũng chẳng cần những cái ôm, mà vẫn luôn tồn tại theo cách âm thầm và sâu sắc nhất.
Nguồn: https://www.webtretho.com/f/tam-su-hay-4710/den-phong-ngu-luon-tu-dong-bat-sang-vao-luc-nua-dem-su-that-khien-toi-lanh-nguoi